Phá Lấu Nước Cốt Dừa
0

bởi minhchaunga
Chúng ta... bình yên theo cách của riêng mình.
Cây vẫn là Cây của ngày cũ, vết thương vẫn vẹn nguyên mang hình hài nỗi nhớ. Chỉ là Cây ngày ấy đã ở lại quá khứ, nơi đó luôn có Lá và mối tình thoáng qua, đẹp... đến đau lòng.
Lá vẫn thế, vẫn như mây gió đi về bên cạnh một cuộc đời khác. Tình yêu trong Lá chóng vánh như cơn gió hạ, đến và đi rất nhanh, mơ hồ nhưng rất đau.
Hai phận đời xa lạ, người thương, rồi người dưng. Chúng ta chung một đoạn đường ngắn thôi, đủ để hoài niệm cả một đời.
Chúng ta như hai con thuyền đang lênh đênh biển cả, khát khao một vùng trời bình yên nên vội tìm, để rồi va phải nhau, để rồi yêu rồi đau.
Sóng cứ thế vỗ bờ, đời cứ thế chơi vơi. Cây và Lá thể nào rồi cũng bình yên, chỉ là không bình yên cùng nhau...
khám phá

bình luận
(0 bình luận)
Chưa có bình luận